!important;BÉ HÀNH ĐI KHÁM BỆNH
Mấy hô !important;m nay trời trở lạnh, bé Hành không chịu quàng khăn và mặc áo ấm nên bị ho. Bé Hành quyết định đi khám bệnh. Đến phòng khám, bé Hành gặp cả bạn Ngô, bạn Su Hào, bạn Cà Rốt cũng bị ho như bé.
Vì !important; bé Hành nhỏ nhất nên được bác sĩ Bắp Cải gọi vào khám trước tiên. Bác sĩ vừa đọc cuốn sổ khám bệnh, vừa nói với bé Hành:
- Chá !important;u hãy cởi bớt áo ra để bác sĩ khám bệnh nào!
Bé Hành ngoan ngoãn làm theo lời bác sĩ. Và khi bác sĩ Bắp Cải quay ra nhìn bé Hành thì…
- Ối, mắt tôi làm sao thế này? – Bác sĩ kêu lên.
Bé Hành lần lượt cởi một chiếc áo, hai chiếc áo… rồi bước lại gần bác sĩ. Lúc này bác sĩ Bắp Cải phải dụi mắt liên tục và chỉ dám hé mắt nhìn bé Hành.
Nghĩ bác sĩ bị ốm, bé Hành vội rót một cốc nước mời bác sĩ uống. Nhưng bé Hành càng tiến lại gần thì nước mắt bác sĩ càng trào ra nhiều hơn. Bác sĩ lấy hai tay bịt chặt mắt lại. Bé Hành vẫn ngơ ngác nhìn bác sĩ. Bác sĩ Bắp Cải xua tay nói:
- Cháu ơi, cháu hãy đứng xa bác một chút nhé!
Bé Hành đứng lùi ra gần cửa. Một lát sau, bác sĩ Bắp Cải mới dám hé mắt nhìn bé Hành. Và thế là bác sĩ đành phải khám bệnh cho bé Hành từ xa.
Bé có biết vì sao bác sĩ không dám đứng gần bé Hành không?