Truyện: Vì sao Bé Bin nín khóc?
Ngày đầu tiên đến lớp mẫu giáo. Bé Bin thấy mọi thứ đều lạ lẫm. Bé Bin tủi thân quá khóc òa lên. Cô giáo càng dỗ dành, an ủi, Bé Bin càng khóc to hơn. Các bạn xúm quanh cu ki, một bạn trai đưa đồ chơi cho cu ki, BéBin lắc đầu. Một bạn gái chìa cho Bé Bin chiếc kẹo màu xanh, Bé Bin vẫn lắc đầu. Bé Bin tiếp tục khóc thổn thức. Bỗng một cô bé có chiếc nơ đỏ trên bím tóc nói:
- Hồi trước, mới đi học, tớ khóc liền ba ngày rồi mới nín cơ.
Một bạn khác cũng nhớ ra:
- Tớ còn khóc bốn ngày ấy chứ!
Các bạn khác cũng nói: “Tớ khóc tất cả năm ngày!”, “Tớ khóc sáu ngày!” …Và có một bạn khóc tới 30 ngày! BéBin ngạc nhiên đến nỗi quên cả khóc. Sao lại có bạn khóc liền 30 ngày nhỉ? Bé Bin chỉ mới khóc có một lúc mà thấy mỏi mồm lắm rồi.
Cô bé cài nơ đỏ lại nói:
- Tớ khóc nhiều quá làm cho mẹ tớ nóng ruột, thế là mẹ bị vấp ngã, chảy máu cả ngón chân đấy! Từ hôm đó, tớ không bao giờ khóc nữa.
Thật là tình cờ, mẹ các bạn khác ai cũng bị vấp. Thế là không còn ai dám khóc nữa. Vì chẳng ai muốn mẹ mình vấp ngã phải không nào?
Lúc này, Bé Bin chợt nín bặt. Bé Bin không muốn thấy mẹ bị vấp ngã. Mẹ Bé Bin quét sơn cho những tòa nhà mới, nếu mẹ bị vấp ngã từ trên cao xuống thì nguy hiểm lắm.
Buổi chiều, mẹ đến đón, Bé Bin ôm lấy cổ mẹ thủ thỉ:
- Mẹ ơi! Hôm nay, con không khóc đâu. Con mà khóc thì mẹ sẽ nóng ruột và vấp ngã phải không mẹ?
Mẹ âu yếm hôm lên má , Bé Bin:
- Cảm ơn con trai của mẹ. Con ngoan thì mẹ sẽ rất vui, mẹ không vấp ngã đâu.
Bây giờ thì Bé Bin đã hiểu vì sao trẻ con đi mẫu giáo ai cũng ngoan ngoãn. Vì ai cũng rất yêu mẹ của mình.