Thơ: Đàn mưa con
Đám mây đen nặng trĩu
Cúi mình xuống thấp dần
Cho đến khi rạn vỡ
Sinh ra triệu đứa con.
Đàn mưa con bé tí
Trong trẻo như giọt sương
Vừa mới rời tay mẹ
Đã can đảm xuống đường.
Giọt đậu vào cành khế
Giọt thấm xuống cánh đồng
Giọt bay trên mái phố
Nhảy dù xuống dòng sông…
Sau nhiều ngày trôi nổi
Đi du lịch khắp nơi
Chúng gặp nhau ở biển
Làm sóng trắng trùng khơi.