Truyện : Những nghệ sĩ  !important;rừng xanh
Trong rừng, Cô !important;ng luôn được khen là múa dẻo. Họa Mi có giọng ca thánh thót và Thỏ thì chơi đàn rất cừ. Nhưng cả ba bạn chẳng ai chịu tài ai. Ai cũng huênh hoang: “ Chỉ có ta mới là nghệ sĩ của rừng xanh”.
Công uyển chuyển xòe bộ váy xanh rực rỡ rồi nói:
– Múa mãi với Thỏ đệm đàn và Họa Mi hát thì chán lắm! Từ bây giờ trở đi, tớ sẽ múa một mình!
Họa Mi nói:
– Cả rừng xanh này chỉ cần có tiếng hót của Họa Mi chứ Thỏ đàn và Công múa thì có ra gì!
Thỏ khịt khịt cái mũi nhỏ xíu, nói:
– Vậy hả? Thế thì các cậu cứ múa và hát một mình đi, tớ sẽ không đệm đàn cho nữa…
…Ngày hội của rừng xanh đã đến. Bao nhiêu muông thú từ khắp nơi đổ về tụ hội. Chim Gõ Kiến lên giới thiệu chương trình văn nghệ. Cả ba nghệ sĩ Thỏ, Công, Họa Mi không chịu biểu diễn chung với nhau. Thỏ bước lên chơi đàn, khán giả phẩy tay lắc đầu:
– Ôi nghe nhạc thì cũng hay đấy nhưng chẳng có gì để xem thì chán thật!
Đến lượt Công lên múa không có nhạc đệm thì chẳng ai chịu nổi.
– Tẻ nhạt quá! – Phía dưới có tiếng xì xào.
Cuối cùng, Họa Mi lên hát một mình. Hươu, Nai, Chồn, Cáo ở phía dưới chê:
– Chán thật!
Đằng sau cánh gà sân khấu, bác Voi ôn tồn bảo Công và Thỏ:
– Hai cháu ra đi! Họa Mi hát, Công múa phụ họa và Thỏ chơi đàn như mọi lần ấy. Các cháu phải biết đoàn kết thì mới có được tiết mục hay. Cứ biểu diễn rời rạc thế này, chắc khán giả bỏ về hết!
Nghe lời bác Voi, Công và Thỏ bước ra sân khấu. Thỏ tấu nhạc lên rộn rã, Công mềm mại và rực rỡ trong vũ điệu rừng xanh, Họa Mi cất cao giọng ca thánh thót của mình, cả núi rừng tưng bừng, muông thú say sưa nhảy múa…
– Hoan hô các nghệ sĩ của rừng xanh!
Cả Thỏ, Họa Mi và Công đều nghe rất rõ những lời tung hô khen ngợi của khán giả. Hoa tràn ngập sân khấu. Thỏ nắm tay hai bạn mỉm cười:
– Chùng mình sẽ không bao giờ cãi nhau nữa nhé!
Công và Họa Mi cùng gật đầu đồng ý. Hình như chưa bao giờ các nghệ sĩ của rừng xanh lại biểu diễn hay đến thế!