Truyện: Quạ và Công
Ngày xửa ngày xưa, Quạ và Công lông đều trắng cả. Một hôm hai bạn gặp nhau, Công bảo Quạ: “Bạn Quạ ạ, họ nhà chim chúng ta, nhiều người có áo đẹp. Chị Vàng Anh có chiếc áo vàng rực rỡ. Chú Vẹt có chiếc áo màu xanh tươi mát. Chú Trả có chiếc áo xanh lam. Có áo đẹp mà múa thì thích lắm. Chúng mình chỉ có chiếc áo trắng thành ra múa không hay. Tôi và bạn đi tìm thuốc vẽ đi”. Quạ bằng lòng.
Hôm sau hai bạn lại gặp nhau. Chúng tìm được đủ màu: son đỏ, nghệ vàng, chàm xanh, phẩm lam tím.
Quạ bảo Công: “Bạn ngồi xuống đây, tôi vẽ cho bạn trước”. Quạ vẽ khéo lắm. Mỗi chiếc lông của Công, Quạ đều vẽ một cái mặt trăng có tia sáng vàng. Trên mình, trên cổ Công, Qua tô màu xanh óng ánh. Bộ áo của Công tuyệt đẹp. chú chim nào trông thấy cũng phải khen: “Chao ôi! Công có chiếc áo đẹp tuyệt vời!”. Công thích lắm, chú xòe đôi cánh ra như để khoe với các bạn bộ áo xinh đẹp của mình.
Đến lượt Công vẽ cho Quạ. Công định vẽ cổ Quạ màu đen có khoang trắng, hai cánh màu vàng, mình và lưng màu tía[1] và thanh thiên[2]. Công mới vẽ cái cổ đen có khoang trắng thì nghe thấy có tiếng lợn kêu eng éc. Quạ nghĩ bụng: “ Chắc có đình đám[3] chi đây, mau mau ta sang kiếm khúc ruột lợn”. Nó bèn bảo Công: “ Thôi bạn vẽ mau lên, không cần cầu kì lắm đâu!”. Công vẫn bình tĩnh vẽ. Tiếng lợn kêu lại càng to. Quạ càng sốt ruột bảo Công: “ Mau lên! Mau lên! Bạn đổ tất cả các màu lên mình tôi cũng được!”. Công nói: “ Bạn chịu khó đứng im, chiều nay tôi vẽ xong. Ngày mai chúng ta cùng có những chiếc áo hoa rực rỡ, cùng nhau dạo chơi múa mừng đêm trăng đẹp”.
“Nhanh lên, nhanh lên”, Quạ vừa nói vừa nhảy vào chậu phẩm đen. Thế là từ đó trở đi Quạ đành khoác trên mình bộ áo đen thui.