Hối hận
Một buổi sớm đẹp trời
Gió thổi về mát quá
Có một giọt sương rơi
Ngủ quên trên mắt lá
Lá vươn vai khó chịu
Bảo sương rằng: - Cút mau!
Giọt sương buồn biết mấy
Theo nắng hồng bay cao
Giờ sau lá tái mặt
Vì cơn nắng hạ nồng
Lá nghĩ: - Có sương nhỉ?
Thì đỡ nóng hơn không?