Quả trăng tròn
Nào có thấy cành đâu?
Mà lửng lơ một quả
Quả dính vào nơi nào?
Mà không rơi, mới lạ!
Có lẽ quả chín rồi
Lát nữa thôi sẽ rụng
Trên trái đất bao người
Đang chờ trăng rớt xuống
Nhiều bàn tay đón mời
Với bao niềm háo hức
Trăng chỉ một quả thôi
Chia đều sao cho được?
Nên từ xưa đến giờ
Nhiều lần trăng chín mọng
Ai cũng muốn phần cơ
Trăng đành... không chịu rụng.